LiteRead

Ánh sáng nhỏ giữa ngân hà - CHƯƠNG 4

Hôn nhân

Sau hôm ấy Quỳnh dường như ít chơi game hơn. Tài khoản của chị ấy cũng không còn chấm xanh nữa…
Messenger cũng giữ im lặng. Thi thoảng chấm xanh sẽ hiện lên một lúc rồi lại biến mất.
Công việc của cô cũng ngày càng bận rộn vì sự nghiệp của mình đang dần thăng tiến…
Mỗi ngày cô đều tăng ca đến tối muộn mới trở về…cũng chẳng còn thời gian để chơi game như ngày trước…

“An! Hôm nay tổ em sẽ có một thực tập sinh…em ấy sẽ theo em học tập”
Một cô gái trẻ trung năng động đi theo phía sau quản lý Vân…
Một cô gái năng động hoạt náo, luôn mang năng lượng tích cực.
Trái ngược với vẻ ngoài của cô gái ấy, đôi mắt An thâm sạm. Khuôn mặt tái nhợt đi vì thức khuya quá nhiều…
“Chào chị em là Nhi! Năm nay em 24 tuổi…”
Giọng nói năng động pha chút ngọt ngào vang lên. An gật đầu đáp lại
“Chị là An, 26 tuổi… Chào hỏi như vậy đủ rồi. Chỗ ngồi của em đằng kia công việc cũng đơn giản nếu có gì không biết có thể hỏi chị”
“Vâng”
Nhi vui vẻ đi đến vị trí làm việc của mình ngồi xuống tích cực làm việc.
An cũng trở về lao đầu vào đống tài liệu cao hơn cả cô…
Ngày dài kết thúc tiếng chuông báo giờ vang lên, mọi người đều đứng dậy thu dọn đồ trở về nhà trong sự vội vã vì lo sợ sẽ tắc đường…sợ đón con trễ một chút thì nó sẽ quấy khóc…
Cô tựa lưng vào ghế ngả người ra sau thở dài mệt mỏi. Ánh mắt liếc nhìn chiếc điện thoại đang đặt trên bàn. Cô đang mong chờ? Chờ điều gì? Chờ Quỳnh sẽ nhắn tin cho cô sao? Cô nhếch môi cười tự hỏi mình là gì của chị ấy mà mơ tưởng rằng chị ấy sẽ đến tìm mình chứ…

Tiếng còi xe ing ỏi ngoài đường. Mùi chất thải từ những chiếc xe đang vội và trở về sau nhiều giờ đồng hồ bận rộn nơi chốn công sở…một cơn gió nóng rát da thịt thổi lên. Hoàng hôn dần bị màn đêm nuốt trọn vào biển trời đen tối…
Một tiếng vỡ tan của thủy tinh rơi xuống mặt sàn…
“Anh phát điên cái gì hả?”
Tiếng hét chứa đựng sự tức giận vang vọng khắp căn nhà
“Em suốt ngày chỉ biết nhắc tới thứ nam không ra nam nữ không ra nữ đó với anh…”
“Tại sao em không thể nhắc? Anh nhìn lại anh xem…suốt ngày chỉ biết làm việc về nhà là hành hạ mẹ con tôi…anh còn không bằng một góc của An”
“Nếu em thích nó như vậy thì đi mà cưới nó! Ở cùng với anh để làm gì rồi so sánh…”
Cơn thịnh nộ dâng đến đỉnh điểm…
Khi một người tức giận họ sẽ không ngờ đến những lời nói mình thốt ra sẽ gây cho đối phương những tổn thương không ngờ đến…
Hôn nhân mà!

Nó không đẹp như thủa mới yêu…hôn nhân là mặt trái của tình yêu nó không phải là kết quả của tình yêu nếu chúng ta yêu sai cách…
Cuộc hôn nhân của Quỳnh cũng vậy…những ngày yêu nhau đều là ngày tháng tươi đẹp. Khi tiến đến hôn nhân tình cảm dường như cũng vơi đi rất nhiều…
Đến một lúc nào đó họ sẽ chai sạn không còn quan tâm nhau, dành cho nhau những lời yêu thương ngọt ngào nữa…

“Được! Tôi không sống với anh nữa…tôi thà chết ngoài kia còn hơn phải sống cùng với một người như anh”
“Anh là người như thế nào? Em là người như thế nào? Có bao giờ em tự nhìn lại mình chưa?”
“Được tôi sai! Tôi đi”
Dứt lời Quỳnh tung cửa bỏ đi thật nhanh. Bước chân vội vã cố gắng rời đi thật nhanh để anh không nghe thấy tiếng nấc…

Trong hôn nhân không thể tránh khỏi những lần không cùng quan điểm. Đôi khi cãi vã giúp chúng tá hiểu nhau hơn…nhưng một lần, hai lần…liệu thật sự là để ta hiểu nhau hơn hay chúng ta đẩy đối phương ra mỗi lúc một xa…
Quỳnh ngồi trên ghế đá dưới sảnh chung cư. Cô ngồi đó nhìn ra đại lộ…cô không hiểu tại sao? Kể từ khi nào hai người họ bắt đầu cãi vã rất nhiều…

“Chị Quỳnh?”
Một giọng trầm ấm vang lên. An đứng trước mặt cô.
“Chị làm gì ở dưới này?”
Bóng của An khiến cho Quỳnh bật khóc nức nở. Cô nhào đến ôm lấy An khóc không ngừng…
“Có chuyện gì sao?..”
“Chị…chị…”
“Đừng khóc nữa, kể em nghe được không?”
Sau một lúc điềm tĩnh lại Quỳnh kể cho cô nghe tất cả mọi chuyện.
“Hai vợ chồng cãi nhau là chuyện bình thường mà. Một lúc rồi anh ấy sẽ nguôi giận thôi”
An đứng dậy
“Trễ rồi chị lên nhà đi! Chắc anh ấy đang đợi chị về đấy”
“Không chị không muốn về! Chị không muốn về nhà”

An thở dài chỉ đành đưa Quỳnh về nhà mình. Quỳnh như được tiếp năng lượng tươi tỉnh đi theo cô về nhà…
Cánh cửa phòng mở ra, ánh sáng chói mắt sáng rực cả căn phòng. Lần đầu tiên cuối ngày trở về nhà căn phòng của cô sáng lóa đến vậy…

Bình luận

  • người dùng

    Hóng chương mới ạ