LiteRead

Đoạt lại vận mệnh vốn thuộc về ta - CHƯƠNG 4

Chương 4

8

Kể từ ngày đó, trong kinh thành lan truyền tin đồn rằng, Đại tiểu thư Du Gia, Du Vân Nhuỵ, vì ghen tị, đã cố tình bày mưu hãm hại muội muội Du Vân Sơ, và bị Thái tử đánh ngay giữa phố.

“Ôi, Vân Sơ, thật là đáng thương, rõ ràng là Thái tử theo đuổi nàng ta không buông.”

“Đúng vậy, gặp phải tỷ tỷ như thế, thật là xui xẻo hết mức.”

Ta mỉm cười lắc đầu: “Không sao đâu, dù sao đó cũng là tỷ tỷ cùng mẫu thân của ta, ta cứ coi như không nghe thấy gì là được.”

Có lẽ vì không thu được lợi lộc gì từ ta, Du Vân Nhuỵ quay sang tiếp cận với nhị hoàng tử Tạ An Châu.

Ở kiếp trước, cô ta dựa vào vẻ đẹp sắc nước hương trời, gần như không thua trước bất kỳ người đàn ông nào.

Kiếp này, khi sắc đẹp không còn, cô ta lại dùng chiêu cũ, cố gắng dùng trí thông minh để chiếm được Tạ An Châu, nhưng không có tác dụng gì.

Tạ An Châu là một hoàng tử không có quyền lực, thứ hắn ta cần nhất là tiền bạc và quyền lực, còn chuyện có đẹp hay không, thông minh hay không, đều không phải là điều hắn ta quan tâm.

Trong cả hai kiếp, Du Vân Nhuỵ chưa bao giờ nghĩ đến việc nâng cao bản thân, chỉ muốn dựa vào ngoại hình để tìm con đường tắt.

Ta có thể hiểu nàng ta, dù sao ai mà chả muốn "không làm mà vẫn có ăn" chứ?

Nhưng để có thể "không làm mà vẫn có ăn" không phải chuyện dễ dàng. Vì vậy, ta có thể hiểu, nhưng không đồng ý.

Có lẽ Du Vân Nhuỵ cũng nhận ra việc thể hiện trí thông minh không có tác dụng gì, nên bắt đầu làm theo cách của ta kiếp trước, lén lút đưa tiền bạc cho Tạ An Châu.

Quả nhiên, Tạ An Châu lập tức bắt đầu săn đón nàng ta, gần như ngày nào cũng rủ nàng ta ra ngoài chơi.

Tất nhiên, mọi chuyện đều diễn ra trong sự lén lút, giấu giếm mẫu thân.

Tạ An Châu là một người bề ngoài có vẻ thờ ơ, nhưng thực chất, hắn ta là người muốn tranh đoạt ngai vàng.

Du Vân Nhuỵ nhờ vào trí thông minh của mình tuy kiếm được một ít tiền, nhưng so với tài sản của ta trong kiếp trước, rõ ràng là chẳng thấm vào đâu.

Phải biết rằng, trong kiếp trước, ta đã bỏ ra gần như cả gia tài của mình mới giúp Tạ An Châu giành được ngai vàng, còn số tiền mà Du Vân Nhuỵ có trong tay, thì rõ ràng là quá ít.

Nhưng Du Vân Nhuỵ chẳng quan tâm đến những chuyện đó, nàng ta chỉ muốn làm hoàng hậu, nên sau khi đưa hết tiền bạc của mình đi, vẫn thấy chưa đủ, nàng ta lại bán hết cửa hàng trong tay, cuối cùng vẫn chẳng thấm vào đâu.

Đến lúc này, Du Vân Nhuỵ mới nhận ra, những gì nàng ta có và những gì Tạ An Châu cần, thực sự là chênh lệch quá lớn.

9

Khi Du Vân Nhuỵ không còn tiền để đưa cho Tạ An Châu nữa, hắn ta bắt đầu lạnh nhạt với cô, nhiều ngày liền không tới cửa để đợi cô.

Không lâu sau, dưới sự xúi giục của Tạ Phương Hoa, hoàng đế đã cử Tạ An Châu vào miền Nam dẫn quân đàn áp phản loạn, và hai người hoàn toàn mất liên lạc.

Du Vân Nhuỵ hoàn toàn sụp đổ, nàng ta chạy đến tìm ta:

“Du Vân Sơ, có phải là cô làm không? Cô đã làm cho Trưởng công chúa phái Nhị hoàng tử đi miền Nam rồi đúng không?”

Ta nhìn cô một cách khó hiểu: “Cô đang nói gì vậy? Chúng ta chỉ là những tiểu thư con nhà nhỏ, sao có thể sai khiến được Trưởng Công Chúa?”

“Tỷ tỷ đừng có nói bậy nữa, lần trước bị tát còn chưa đủ sao?”

Nói đến chuyện lần trước, Du Vân Nhuỵ lập tức phát điên: “Cô còn dám nhắc đến chuyện lần trước nữa, ta sẽ đánh chết cô…”

Ta lùi lại một bước, nhẹ nhàng tránh tay nàng ta đang vung đến, lạnh lùng nói: “Kiếp trước cô hạ độc ta, kiếp này cô lại muốn đánh chết ta sao? Tỷ tỷ!”

“Và còn nữa, chuyện của hoàng gia, không phải chuyện của cô và ta, nếu không muốn gia tộc diệt vong, thì tốt nhất là phải cẩn thận trong lời ăn tiếng nói.”

Nói xong, ta không quay lại, rời đi ngay lập tức.

Đúng vậy, đó là điều kiện trao đổi giữa ta và Tạ Phương Hoa.

Nàng ấy giúp ta đẩy Tạ An Châu đi, để ta có một cuộc sống tự do tự tại; ta sẽ gả cho Tạ An Đình, câu kéo hắn để hắn biến thành một vị hoàng đế bù nhìn dưới sự điều khiển của ta.

Mục đích của ta là cắt đứt hoàn toàn liên hệ giữa Du Vân Nhuỵ và nhị hoàng tử Tạ An Châu, khiến nàng ta thất bại trong việc theo đuổi hoàng tử.

Kiếp trước nàng ta g i ế t c h ế t, kiếp này làm sao ta có thể để nàng ta sống yên được?

Với cách hành xử của Du Vân Nhuỵ, một khi Tạ An Châu đi, nàng ta chắc chắn sẽ rối loạn ngay lập tức.

Coi như đây là cái giá mà nàng ta phải trả cho hành động của mình trong kiếp trước.

10

Ba năm sau, Tạ An Châu tử trận trên chiến trường.

Khi biết tin này, hoàng đế đã lập tức phụt máu. Dù trước đây không mấy yêu quý nhi tử này, nhưng dù sao cũng là thân sinh của mình.

Có lẽ do quá lo lắng, không lâu sau hoàng đế cũng qua đời.

Tạ An Đình lên ngôi, ta lại một lần nữa trở thành Hoàng hậu.

Sau khi vào cung, ta tìm một đạo sĩ nổi tiếng về, đạo sĩ này quả thật có chút tài năng, khiến Tạ An Đình ngày ngày theo ông ta luyện đan tu đạo, tâm trí thanh tịnh, kiềm chế dục vọng.

Chỉ một năm sau, Tạ An Đình vốn trước kia mê mẩn sắc đẹp của phụ nữ, giờ lại thay đổi hoàn toàn. Không những không còn yêu thích nữ sắc, mà còn không quan tâm đến triều chính.

Hắn giao quyền lực trong triều lại cho Hoàng tỷ Tạ Phương Hoa, rồi ngày đêm theo đạo sĩ, ăn ngủ trong phòng luyện đan.

Hoàng thái hậu ban đầu rất không hài lòng với chuyện này, nhưng bị Hoàng tôn mà ta gửi đến làm phiền, bà cũng không có thời gian để ý đến những chuyện nhỏ nhặt này.

Dù sao, đều là con cái do mình sinh ra cả, chỉ cần quyền lực không rơi vào tay kẻ khác là được rồi.

Và ta, hoàn toàn trở thành người giàu có và nhàn hạ nhất thiên hạ. Ta lợi dụng quyền uy của hoàng quyền, tiếp tục điều hành các ngành kinh doanh như cờ bạc, ngân hàng, tiệm cầm đồ,…

Ta và Tạ Phương Hoa, lại hòa hợp một cách kỳ lạ.

Một người lo liệu triều chính, một người mê mải kiếm tiền.

Hai năm sau, kho bạc đầy ắp, quân đội hùng mạnh, triều đại cực kỳ vững mạnh. Những quan viên trước đây không hài lòng với việc Trưởng Công chúa nắm quyền, giờ đây cũng đã im miệng.

Về phần tỷ tỷ ta, Du Vân Nhuỵ, vì thất bại trong nhiệm vụ chinh phục hoàng tử, cuối cùng mất đi tài năng thông minh của mình.

Vì nàng ta có tiếng xấu trong kinh thành, lại ngu ngốc, gần ba mươi tuổi rồi mà vẫn còn phải sống dựa vào mẫu thân.

Nhìn xem, đó là kết cục của việc đặt hy vọng vào nam nhân.

Trải qua hai đời, Du Vân Nhuỵ chưa từng thay đổi ý định hưởng thụ thành quả.

Nàng ta kiếm được số tiền đầu tiên nhờ vào tài năng thông minh, nhưng không hề nghĩ tới việc tiền sinh tiền, mà lại đem hết số tiền ấy đầu tư vào nhị hoàng tử Tạ An Châu.

Kể từ khi Tạ An Châu chết, nhiệm vụ chinh phục của nàng ta thất bại, nàng ta cũng không còn tiền bạc gì.

Khi gặp lại Du Vân Nhuỵ, là vào ngày đệ đệ ta rước dâu.

Mẫu thân ta nhìn nàng và mắng:

“Đúng là đồ vô dụng, không thể gả được, suốt ngày chỉ biết ăn uống nhờ ta, sao ngươi không chết đi cho xong.”

Ta không muốn nhìn thêm những cuộc cãi vã này, liền dẫn theo đám thị vệ trực tiếp trở về cung.

Cuộc đời mỗi người từ lúc bắt đầu luôn có những tài năng và sự lựa chọn riêng.

Có thể thành công trong hai đời, chắc chắn không phải là nhờ may mắn hay ngẫu nhiên.

Dù đi con đường nào, chỉ cần nỗ lực hết mình vì lựa chọn của mình, đó mới là yếu tố quyết định thành công.

Bình luận