LiteRead

Mộng Lý Y Hồng - CHƯƠNG 5

Kết thúc trong sóng ngầm đầy hiểm họa(p2)

Thừa tướng nổi giận, toan trục xuất Nhị phu nhân và Tố Tâm khỏi phủ. Nhưng phu nhân Lệ thị lại mềm lòng:

“Dù sao cũng là con gái trong phủ, đuổi đi e bị người ngoài chê cười. Xin lão gia nghĩ lại.”

Thừa tướng thở dài, đành ra chỉ lệnh:
“Tố Tâm không được bước chân ra ngoài phủ, cấm tham dự yến tiệc, hôn sự từ nay gạt khỏi mọi bàn bạc.”

Còn về nàng ta của lúc này

Ám vệ Vương phủ đến kịp, đưa nàng đi cứu chữa.

Nhưng đại phu chẩn đoán:
“Mạch tử cung bị thương nặng, khí huyết tổn hại. Cho dù giữ được mạng, e rằng… khó mà hoài thai nữa.”

Tố Tâm từ thiên đường rơi xuống vực thẳm.

Mưu hại không thành, chính mình lại mang thương tật suốt đời.
Vô sinh — đối với một nữ tử quý tộc, chính là bản án tử về danh dự.

Nàng nằm trong khuê phòng tối tăm, nhìn gương đồng, cắn nát môi đến rỉ máu, ánh mắt đỏ ngầu căm hận:

“Lạc Vân Ca… ngươi hủy ta! Ta tuyệt không cam tâm!”

Tố Tâm nghe xong, phát điên khóc lóc ba ngày ba đêm, tóc bạc đi mấy phần.

Diêu thị vì thương con mà cũng sinh bệnh nặng, không dám ra khỏi phòng.
Nhị phòng từ đó như phủ sương đen u ám, người trong phủ ai cũng thầm tiếc: một kiếp hoa lệ, sớm lụi tàn.

Đại hôn rực rỡ

Mặc cho sóng gió hậu viện, ngày đại hôn của Vương gia Cố Thần Chiến và Lạc Vân Ca vẫn diễn ra long trọng.

Ngày mồng tám tháng tư, trời trong gió nhẹ, mưa phùn đầu xuân tan sạch, khắp kinh thành ngập tràn sắc đỏ.

Vương phủ trang hoàng như chốn tiên cảnh.
Hoa mai, hoa đào phủ đầy lối đi. Cổng lớn treo đèn lồng đỏ, bức liễn “Bách niên hảo hợp” viết bằng chính bút tích của Hoàng thượng.

Sáng sớm ngày đại hôn, Lạc Vân Ca trong bộ y phục ngọc bào long phượng, gương mặt thanh tú dù có chút phức tạp không giấu được vẻ kiêu hãnh. tóc búi cao cài trâm ngọc phượng, cài thêm hồng ngọc diêu quang tỏa sáng rực rỡ.

Tấm hồng sa mỏng che mặt như thêm một tầng bí ẩn. Dáng người mảnh mai mà đoan trang, khí chất thanh khiết tựa như mẫu đơn nở giữa trời xuân.

Bước chân nàng nhẹ nhàng nhưng chắc chắn, từng bước qua khuôn viên phủ đường như báo hiệu cho một cuộc đời mới sắp bắt đầu.

Vương phủ trang hoàng lộng lẫy, hương trầm bay nghi ngút, người người đều nhìn về phía nàng với sự kỳ vọng, tò mò xen lẫn nhiều điều khó nói.

Khách mời khắp nơi đều xôn xao:
“Vương phi hôm nay đúng là thiên hạ vô song!”

“Đáng tiếc, ai kia mưu sâu tính kế, cuối cùng vẫn bại dưới dung mạo và khí chất trời sinh của Lạc tiểu thư.”

Bình luận