LiteRead

Ta của nàng - CHƯƠNG 10

Chương 10

17.

Colline lại ngủ rồi.

Em ngủ say, Ruvia khép hờ rèm cửa, ánh sáng mờ mờ xuyên qua khe cửa chiếu lên gương mặt em một vệt sáng dài. Colline trở mình, em nằm cuộn người lại và quay mặt vào trong tường.
Ruvia kiểm tra kĩ Colline, khi xác nhận em đã ngủ say thì ra ngoài, đến thư phòng. Katus đang ở đó, Selena ngồi vắt vẻo trong lòng hắn, gác đôi chân dài lên đùi Katus. 
Sau khi bị Colline cự tuyệt, Katus hầu như ngày nào hắn cũng ở cạnh Selena. Ruvia đã chán ngắt cái cảnh nhìn Selena lộng quyền trong dinh thự, tất nhiên là sau lưng Colline.
Colline không biết điều đó, vì cơ thể ốm yếu nên em hầu như không ra ngoài.
Thật mệt mỏi, cuộc sống của những người trong hoàng tộc lúc nào cũng phức tạp như vậy.
"Hôm nay có gì mới không?"
Một thoáng do dự xẹt qua trong đôi mắt Ruvia, cô nghĩ đến chiếc khăn tay mà Colline đã cầm sáng nay, rồi lại nghĩ đến nụ cười của em.
"Phu nhân đã ăn nhiều hơn mọi khi, thưa ngài!"
"Thế à..."
Katus lấy tay xoa xoa trán, Selena thấy thế lập tức quấn lấy cổ hắn, õng ẹo nói:
"Cô ấy sẽ sớm khỏe lại thôi, ngài đừng lo!"
Ồ!
Ruvia liếc mắt, Selena còn không thèm gọi Colline là phu nhân nữa. Hẳn là ả ta muốn leo lên đầu Colline ngồi, thật nóng mắt. Đáng tiếc là với xuất thân tầm thường đó thì cả đời cũng không trở thành thái tử phi được.
Lúc biết Selena qua lại với Katus, Ruvia đã nghĩ rằng cô ta sớm muộn cũng sẽ bị vứt bỏ thôi, nhưng không ngờ ả ta lại trụ lâu tới vậy.
Ruvia từng là thị nữ thân cận của thái tử, sau khi Colline ốm nặng, Katus đã đổi chỗ cho cô và Selena.
"Chăm sóc nàng ấy cho tốt, nàng ấy chết thì ngươi cũng chết!"
Ruvia chưa từng được dạy dỗ để chăm sóc cho một ai đó, vậy nên tất cả những gì cô ấy có thể làm là cẩn thận quan sát Colline từng chút một. Cố gắng ghi nhớ tất cả thói quen và sở thích của em. Ví dụ Colline thích uống sữa nóng vào buổi sáng và sữa ấm trước khi đi ngủ. Thích ăn bánh hạnh nhân và quả hạnh, thích sự yên tĩnh, thích những chiếc nệm lông vũ có mùi nắng.
Ruvia nghĩ thế, vì cô luôn thấy gương mặt Colline trở nên dịu dàng hơn khi nhìn những thứ đó. Tâm hồn Colline tĩnh lặng như nước, nhưng chỉ một chút kích thích nhỏ cũng khiến mặt nước trong em xao động.
Nếu như Colline khỏe lại, Ruvia hy vọng Selena sẽ bị đá khỏi đây. Thật không hiểu tại sao Katus lại thích một cô ả đỏng đảnh tầm thường như thế.
Nhưng Katus lại nghĩ khác.
Selena có mái tóc đen và đôi mắt màu cam, mặc dù tóc cô ta không đen tuyền như Colline, mặc dù đôi mắt cô ta không lấp lánh màu nắng như mắt của Colline.
Nhưng ít nhất thì Selena là một người Katus dễ dàng có được.
Không giống Colline, Selena biết làm nũng, biết nói những lời ngọt ngào như mật, biết mỉm cười quyến rũ và làm hài lòng Katus, không giống như Colline.
Colline chưa bao giờ cười với hắn như thế, chưa bao giờ nói với hắn bằng giọng điệu đó, chưa bao giờ chủ động tiếp cận hắn. Nếu Katus không đánh em, Colline sẽ không bao giờ nghe lời hắn.
Nhưng nếu Katus đánh em, Colline sẽ không bao giờ yêu hắn.
Thật đáng tiếc, Katus chưa bao giờ có được Colline, không bao giờ có được Colline.
Thật may mắn, vì Selena nhìn khá giống Colline, và càng lúc càng trở nên giống Colline, từ cách ăn mặc đến điệu bộ.
Selena ghét cách mà Ruvia thường nhìn ả, Ruvia là một hầu nữ xuất thân từ một gia đình quý tộc cũ, và cho dù có cũ thì cũng cao quý hơn cô ta. 
Selena luôn ước mình được sinh ra từ một gia đình cao quý, để ả có thể ngẩng cao đầu mỗi khi nhìn Colline, để ả có thể thay đổi vị trí của Colline.
Nhưng Selena không phải là Colline, Selena không thể trở thành Colline, và điều đó khiến cho ả không hài lòng một chút nào.
Giá mà ả có thể trở thành Colline, Selena cần vị trí mà Colline không cần. 
Thật đáng tiếc, vì dù cho Colline có chết thì ả cũng không thể trở thành Colline.
Thật may mắn, vì Colline hiện giờ giống như một thái tử phi bù nhìn, mọi quyền lực đều nằm trong tay ả. Cả Katus cũng mắt nhắm mắt mở cho qua những gì ả làm. Nếu như mọi chuyện cứ tiếp tục như vậy thì cũng tốt.
Nhưng cơ thể Colline đang khỏe dần lên, có lẽ là nhờ Ruvia, cũng có thể không phải do Ruvia.
Nhưng điều đó gây bất lợi cho Selena.
Selena đã thử kết hợp những món ăn tương khắc với nhau để cho Colline ăn, nhưng Ruvia luôn kiểm tra kĩ tất cả mọi thứ, tất cả những người tham gia chuẩn bị đồ ăn hôm đó đều bị quở trách dữ dội.
Thật may vì Ruvia đã không báo cho Katus.
Một thời gian sau, Selena phát hiện ra trong đồ ăn của Colline không bao giờ có hạt dẻ. Và thế là cô ả đã sai hầu nữ của bình bào một ít hạt dẻ vụn vào súp của Colline.
Vì chỉ có một chút rất ít nên Ruvia không nhận ra, đồ ăn vẫn được đưa đến cho Colline. Và Colline đã đau bụng suốt đêm hôm đó, gương mặt em nổi đầy những nốt đỏ còn đầu óc thì choáng váng dữ dội.
Nhưng nhờ bác sĩ luôn túc trực trong dinh thự nên Colline đã không chết. Em hôn mê và tỉnh lại vào khoảng một ngày sau đó.
Tất cả những đầu bếp và cả Ruvia đều bị giam vào ngục. 

18.

Colline nằm thiêm thiếp trên giường, em vẫn còn sốt, đầu em đau như búa đổ còn cơ thể thì nặng như chì. Mồ hôi chảy đầy trên trán em, Colline nhăn mày, cố gắng chịu đựng sự đau nhức truyền đến từ khắp cơ thể. Em đảo mắt quanh phòng tìm Ruvia, muốn uống một chút nước ấm. 
Nhưng người xuất hiện trước mặt em không phải Ruvia, là một nữ hầu xa lạ với mái tóc ngắn màu vàng. Cô ấy lo lắng nhìn em, tay chân lóng ngóng chẳng biết làm gì cả. Colline mệt mỏi cố gắng mấp máy môi, thều thào:
"Nước..."
Hầu nữ vội vàng rót nước cho em, dùng một chiếc thìa nhỏ giúp em cho nước vào miệng. Tay cô ấy hơi run, Colline không quen nên bị sặc, em ho sặc sụa. Hầu nữ hoảng loạn đến nỗi đánh rơi cả ly nước xuống đất, tạo ra một âm thanh chói tai.
"Chuyện gì vậy!"
Katus từ ngoài lao vào, Colline chưa từng thấy hắn trong bộ dạng thảm hại như thế. Cổ áo nhăn nhúm xộc xệch, mái tóc rối tung trên đầu. Selena len lén đứng nép ngoài cửa, ghé mắt vào nhìn em.
"Chỉ là cái cốc bị rơi mà thôi..."
"..."
"Mấy người ra ngoài được chưa?"
Làm ơn đừng có đứng đó nhìn em chằm chằm nữa, Colline mệt lắm rồi. Không biết là ai đã bỏ thứ gì vào đồ ăn của em, Colline bị dị ứng hạt dẻ, nhưng tất cả đầu bếp đều biết điều đó mà. Lẽ nào em còn bị dị ứng gì khác nữa sao?
Colline cố nén cơn nhức đầu, em quay mặt vào trong giường, thở dài. Không biết Ruvia đi đâu mất rồi, đám người này chẳng biết gì cả, Colline không muốn nhìn thấy họ nữa.
Katus sửa lại cổ áo, hắn vuốt vuốt tóc, kéo ghế ngồi xuống cạnh giường Colline, em vẫn không quay đầu lại.
"Có kẻ nào đó đã bỏ hạt dẻ vào thức ăn của em..."
"Ta đã cho bắt tất cả bọn chúng lại và tra khảo..."
"Em đã khỏe hơn chưa?"
"Ta có thể giết tất cả chúng nếu em muốn..."
Colline không đáp lời, em nằm im lặng một lúc lâu. Tưởng chừng như em đã ngủ, nhưng Colline không ngủ, em không ngủ được, cơn sốt cứ liên tục hành hạ em.
Vậy mà Katus còn dám hỏi em khỏe chưa, trong khi mà hắn vừa đi hú hí với kẻ nào đó.
Thật chán nản, thật ghê tởm.
"Ruvia đâu...?"
 Ngài bắt cả cô ấy rồi sao?"
"Cô ta phải chịu trách nhiệm vì đã không chăm sóc tốt cho em!"
"Gọi cô ấy về đây đi..."
Giọng em nhè nhẹ, âm thanh nhỏ bé tan vào không khí. Căn phòng trở nên tĩnh mịch lạ thường.
"Ta sẽ đổi một hầu nữ mới cho em..."
"Ta cần Ruvia!"
Colline ngắt lời Katus, em rất mệt rồi. Ngoài Ruvia không ai có thể chăm sóc tốt cho Colline cả, người hầu trong dinh thự ai cũng phát chán vì sự lầm lỳ của em.
"Có thể cô ta chính là người đầu độc em!"
"Làm ơn..."
Katus nghiến răng, hắn đứng bật dậy khỏi ghế, gằn giọng nói:
"Nếu muốn cô ta quay lại thì tốt nhất em nên khỏe lại đi, trước khi ta giết tất cả bọn chúng!"
"Ngài chỉ biết đánh giết thôi sao...?"
Katus sững người, một cỗ cảm xúc hỗn loạn xuất hiện trong mắt hắn. Hắn không nói gì nữa, đứng thêm một lúc rồi lặng lẽ ra ngoài.
Katus đâu thể nói gì được nữa, vì hắn nhận ra tất cả những gì Colline biết về hắn trước giờ đều là đánh đập và đe dọa người khác.
Katus không có được Colline, Katus mãi mãi không thể có được Colline. 
Katus trở về phòng ngủ và nằm phịch lên giường. Bóng tối và sự lạnh lẽo bao phủ trong phòng mặc dù lò sưởi đã được đốt. Selena trèo lên giường và trườn đến gần hắn, ả vuốt ve gương mặt hắn rồi cất giọng ngọt ngào:
"Ngài đang lo lắng cho cô ấy sao?"
Katus không nói gì, hắn liếc nhìn Selena. Cô ả mặc một chiếc váy lụa mỏng màu đen tuyền, để lộ ra cần cổ trắng ngần và đôi chân thon dài đung đưa trước mặt hắn.
Chà, chẳng giống Colline chút nào... Cho dù tóc có là màu đen hay mắt có là màu vàng, cho dù có học tập từ đi đứng đến giao tiếp thì cũng không bao giờ giống Colline.
Không một ai có thể giống như Colline, và thật tốt vì cũng không một ai có thể có được em.
Cho dù Katus chỉ có được cái vỏ bọc bên ngoài của viên đá quý, hắn vẫn là người duy nhất có được nó.
Selena trèo lên người Katus, ả vặn vẹo cơ thể nóng bỏng áp sát vào hắn. Nhưng Katus không có hứng lúc này, hắn đẩy Selena ra và đứng dậy, khoác áo vào đi đến nhà ngục.
Ruvia ở trong một phòng giam riêng, một phòng giam dành riêng cho quý tộc. Cô ấy đang ngồi trên giường và lập tức quỳ xuống khi thấy Katus đến.
"Ngươi đã đầu độc Colline sao?"
"Không, thưa ngài!"
"Vậy thì ai đã đầu độc nàng ấy?"
"Thần không biết, thưa ngài. Điều này chưa từng xảy ra..."
Katus tức giận, đôi mắt xanh hằn lên những tia máu. Nhưng hắn phải kiềm chế lại, nếu Ruvia quay về với bộ dạng đầy vết thương thì Colline sẽ không bao giờ tha thứ cho hắn.
Gì vậy nhỉ?
Hắn đang lo lắng vì Colline sẽ không tha thứ cho mình sao?
Điều này có từng xảy ra trước đây không?
Chắc là không, Katus không nhớ rõ bản thân từng làm những gì. Hắn ngồi xuống và túm chặt lấy tóc của Ruvia, ép cô ngẩng đầu lên.
"Colline cần ngươi quay lại...
 Hãy chắn chắn rằng ngươi có thể tìm thấy hung thủ nếu ta thả ngươi ra khỏi đây!"
Katus thả tay ra, hắn đứng dậy và sai người mở cửa phòng giam.
"Không phải ngươi không muốn chết sao? Vậy thì đừng làm ta thất vọng!"

Bình luận

  • người dùng

    Cá biết bay

    Hay quá bạn ơi