LiteRead

Ta của nàng - CHƯƠNG 19

Chương 19

"Line, thôi nào..."
Colline đứng dậy, em kiễng chân lên dùng hai tay ôm lấy gương mặt Lauve. Đôi mắt hắn hơi dịu lại, Lauve nắm lấy tay Colline và cọ cọ gương mặt vào lòng bàn tay em. Colline mỉm cười, Line của em vẫn thích được dỗ dành như vậy. 
"Ngươi về sớm đi, nghỉ ngơi thật tốt mai còn lên đường nữa..."
Lauve lưu luyến nắm chặt tay Colline không buông, hắn cứ nhìn em chằm chằm.
"Line..."
Lauve cúi ngươi xuống và nhấc bổng Colline lên, hắn đặt em lên giường, đắp kín chăn và bắt đầu vuốt lưng nhè nhẹ.
Hai mắt của Colline nhíu lại, em đưa tay dụi mắt. Lauve gỡ tay em ra, dùng ngón tay gạt nhẹ dưới mí mắt Colline. Hắn cẩn thận kiểm tra từng ngón tay mảnh khảnh của em, nhíu mày nói:
"Người vẫn cắn móng tay sao?"
Colline đỏ mặt, em rụt tay lại và chui vào chăn.
"Thỉnh thoảng thôi..."
"Thỉnh thoảng mà móng tay lại nham nhở thế kia sao?"
"Ngươi mau về đi, khuya rồi!"
"Người ngủ đi rồi ta sẽ về."
Colline phồng má, em kéo chăn trùm kín đầu rồi nhắm chặt mắt lại.
"Ta ngủ rồi!"
Nhưng Lauve vẫn ngồi ở đó, đợi đến khi Colline ngủ thiếp đi, hắn nhẹ nhàng gỡ chăn ra ngắm nhìn khuôn mặt em. Đầu ngón ta của Lauve lướt nhẹ trên môi Colline, đôi mắt hắn càng lúc càng tối. Chợt, Lauve cúi xuống và đặt lên môi em một nụ hôn.
Cái hôn nhẹ tênh như chuồn chuồn chạm nước, Colline vẫn ngủ say. Lauve đóng cửa sổ lại và rời đi.
Thời tiết ở biên giới phía Nam khá lạnh, một nơi hoàn toàn không thích hợp cho Colline. Em lại trốn trong trong phòng và trùm chăn cả ngày.
Ở nơi đây có mọc một loại cỏ, thân cây dẻo dai bò xuyên qua lớp tuyết nở hoa màu trắng. Rất hiếm người có thể thấy chúng, Ruvia nói rằng loài cỏ này là biểu hiện của sự dũng cảm và kiên cường. Nghe nói rằng người đeo nó có thể bình an trải qua các trận chiến.
Chà, nếu Selena ở đây thì hẳn là cô ả đã hào hứng đi kiếm nó về cho Katus rồi. Đáng tiếc là Selena đang phải ở lại trong dinh thự.
Một buổi sáng trời hơi lạnh, tuyết đã ngừng rơi, chúng đang dần tan ra dưới ánh mặt trời. Colline mặc một chiếc áo lông dày và bắt đầu đi dạo trong thành. Đến một bức tường đá cũ kĩ phủ đầy tuyết, Colline ngồi thụp xuống và nhìn một cây cỏ mọc quanh chân tường. Nó mọc xuyên qua vách đá, xuyên qua lớp tuyết, nở ra những bông hoa màu trắng nhỏ li ti như những ngôi sao.
Colline lật đật chạy về phòng và lấy ra một chiếc kéo nhỏ, nhẹ nhàng cắt lấy một đoạn hoa. Em đem nó đặt lên bệ cửa sổ, phơi cho khô.
Đợi khi nhành cỏ đó khô, Colline đem tết nó thành một cái vòng tay và cất trong một chiếc túi nhỏ.
Nhưng phải làm sao thì em mới có thể đưa nó cho Lauve nhỉ, Lauve ở xa quá. Hơn nữa dù cho ở gần thì em cũng không thể tự ý gặp được.
Nhưng thật may là trận chiến ở phía Đông đã kết thúc nhanh chóng, Voggote đã rút toàn bộ quân về sau khi đại bại với Lauve. Chỉ sau một tháng đã có thể thắng trận trở về, Lauve đã thành công lấy được thiện ý từ phia Hoàng hậu.
Thật ra Lauve làm vì Hoàng hậu chỉ là phụ, hắn muốn nhanh trở về gặp Colline mới là chính.
Colline lén lút tặng Lauve chiếc vòng cỏ. Cùng với một cái ôm ấm áp làm phần thưởng cho người thắng trận.
Và Ruvia, người luôn lấy làm lạ vì Colline không tặng vòng cho Katus, người đã được nghe rằng Colline đã làm hỏng chiếc vòng và ném đi, cũng chính là người đã nhìn thấy một chiếc vòng quen thuộc trên cổ tay của Lauve.
Rằng thật kì lạ khi Lauve có nó, vì phía Đông không hề có loài cây này.
Một nỗi nghi ngờ nổi lên trong lòng Ruvia. Cô ấy bắt đầu tập trung theo dõi Colline nhiều hơn trước. Chỉ rời đi khi Colline muốn ngủ và lại quay lại ngay sau khi em thiếp đi.
Điều này khiến cho Lauve không thể gặp Colline mà chỉ có thể nhìn ngắm em từ phía xa.
"Hay ta nên giết luôn con ả đó nhỉ?"
"Ngài nên kiên nhẫn một chút, nếu như không muốn mình bị phát hiện..."
Elian nói, gã luôn là kẻ kìm hãm Lauve mỗi khi hắn có ý định giết một ai đó. Elian đối với Lauve chính là một cánh tay trái đắc lực, vậy nên Lauve rất tin tưởng gã.
"Phải có cách nào đó để ta có thể gặp người ấy chứ..."
"Ngài có muốn hoàng đế ốm nặng hơn không?"
"..."
"Nếu Thái tử tới chính cung thì người đó cũng sẽ đi cùng nhỉ?"
Lauve bóp trán, nhíu mày nói:
"Hiện tại chưa cần dùng đến cách này, nếu ông ta chết mất thì mọi nỗ lực của chúng ta đều đi tong!"
"Ngài không tin tưởng khả năng của thần sao?
Thần có thể khiến ông ta bệnh càng lúc càng nặng nhưng lại không thể chết được..."
"Được rồi, sắp tới là sinh nhật của Hoàng hậu, chúng ta sẽ đợi tới ngày đó!"
"Còn tận một tháng nữa đó, thưa ngài, ngài có thể đợi sao?"
Lauve rất nhớ Colline, hắn rất muốn có thể gặp em ngay bây giờ. Nhưng Ruvia không buông tha cho hắn, cô ta ở bên Colline hầu hết tất cả thời gian. Lauve không thể chen chân vào một chút nào cả.
"Có chuyện gì xảy ra sao? Trước đây cô ta không như vậy..."

Bình luận

  • người dùng

    Cá biết bay

    Hay quá bạn ơi