LiteRead

Ta của nàng - CHƯƠNG 21

Chương 21

Bữa tiệc kết thúc sớm, Colline bị đưa trở kaij dinh thư. Katus nhốt em ở trong phòng và để cho Ruvia canh chừng. Colline không thể nghe được chút thông tin nào về Lauve cả, em cố gắng vực lại tinh thần và tìm cách thăm dò từ chỗ Katus.
Bây giờ đã là nửa đêm, Ruvia đi đâu đó, và Colline lén chạy theo. Em đi chân trần và bám theo Ruvia, cô ấy đến phòng của Katus, cùng trong đó có hắn và một người đàn ông mặc đồ đen.
"Hắn ta chết chưa?"
"Vẫn chưa... Nhưng tình hình của hắn không khả quan lắm..."
"Thật kỳ lạ, ta đã dùng độc mạnh lắm rồi mà..."
"Việc này thật nguy hiểm, thưa ngài, lỡ như thái tử phi cũng bị trúng độc..."
"Không vấn đề gì đâu, ta đã cho nàng ta uống thuốc giải trước rồi!"
Người đó im lặng, Colline nghe thấy tiếng của Ruvia.
"Vậy là Nhị hoàng tử thật sự để ý tới phu nhân sao, thưa ngài?"
Sau đó là một khoảng im lặng kéo dài, Colline ngồi bên ngoài cánh cửa, chân em lạnh ngắt. Em nén tiếng thở của mình lại thật khẽ và lắng tai nghe. Bỗng nhiên Katus cười phá lên, cái điệu cười ghê rợn giống cái ngày mà Colline cầu xin hắn thả em đi.
"Tất cả những kẻ dám tơ tưởng đến đồ của ta đều phải chết!"
"..."
"Ngươi biết mình phải làm gì rồi chứ?"
"Vâng..."
Colline vội vã chạy về phòng, em đóng chặt cửa và chui vào trong chăn. Colline nhắm mắt lại và vờ như em đang ngủ.
"Cạch!"
Ruvia mở cửa phòng, cô ấy đứng gần cửa và nhìn Colline chằm chằm. Đến khi chắc chắn là em đã ngủ mới ra ngoài.
Vậy ra Katus đã chủ mưu đầu độc Lauve. Nhưng tại sao hắn lại biết Lauve để ý Colline? Là do Lauve đã thể hiện mình quá lộ liễu hay do Ruvia đã nói cho Katus biết điều gì?
Đêm khuya, trăng lên cao, Colline nằm trên giường và nhìn trân trân vào khoảng không.
Lúc này Colline bắt đầu hối hận. Là vì Lauve tin tưởng em nên mới không ngần ngại mở cái hộp đó.
Giá như Colline không nhận lời nhờ vả của Katus.
Giá như Colline không cầm cái hộp đó và đi tìm Lauve.
Hay giá như đêm đó Colline không cầu cứu Leuvis. 
Mà không. 
Giá như Colline không chọn Katus. 
Giá như Colline nghe lời Leuvis và từ chối kết hôn, sẽ không có chuyện gì xảy ra cả. 
Hoặc giá như Colline không giữ Leuvis lại bên cạnh và để cậu ấy đi, hẳn là bây giờ Leuvis đang tự do tự tại sống ở một nơi nào đó. 
"Xin lỗi..." 
Đáng ra Colline không nên trói buộc cuộc đời Leuvis bên cạnh em.
Colline ngồi bật dậy và bắt đầu cắn móng tay, cắn đến khi mùi máu tanh ngọt tràn vào miệng em. Colline chợt nhớ đến Lauve của tối hôm đó, khi cậu ấy ôm lấy Colline và ngã gục xuống sàn.
Hắn là Lauve đã đau đớn lắm, lỡ Lauve chết thì sao? Colline phải làm sao đây?
Lauve là tất cả mọi thứ của Colline...
"Làm ơn...xin ngươi...hãy sống.."
Colline chắp tay lại và bắt đầu cầu nguyện, em cầu nguyện suốt đêm và thiếp đi khi đã gần sáng.
Trời sáng, Ruvia vào phòng và thấy Colline vẫn ngủ say, cô ấy liền ngồi ở góc phòng, đan một cái khăn len và chờ đợi.
"Nhị hoàng tử sao rồi?"
Đó là câu đầu tiên Colline hỏi sau khi em thức dậy. 
"Thần nghe nói rằng ngài ấy đang rất nguy kịch..."
"Thật sao?"
"Vâng!"
Colline ngồi lặng trên giường và uống sữa. Ánh mặt trời chiếu vào đôi mắt màu hổ phách có điểm vài đốm tạp chất của em, tỏa ra ánh sáng lấp lánh vàng ươm như màu mật ong.
"Katus có bận không?"
"Thần không biết nữa, sao người không đi gặp thử nhỉ?"
Không ai biết Colline đã nghĩ gì, chỉ biết rằng em đã nhờ Ruvia chọn cho mình một chiếc váy đẹp và giúp em trang điểm.
"Ta có đẹp không?"
Colline xoay một vòng trước gương.
"Người rất xinh đẹp, thưa phu nhân."
"Vậy thì tốt..."
********
Lauve nằm trên giường, gương mặt hốc hác trông như người sắp chết. Nhưng đó chỉ là lúc mà hắn có người đến thăm. Đợi khi tất cả mọi người đều đi khỏi, Lauve chống tay ngồi dậy và nhíu mày.
"Đó là thứ độc gì vậy?"
"Là một loại hương độc, nhưng mùi có vẻ khá nhẹ, chỉ có thể làm ngài choáng váng thôi..."
"Ý ngươi là gì?"
"Có thể trước đó ngài đã chạm vào thứ gì đó khác..."
"..."
"Ngài có nhớ trước đó ngài đã chạm tay vào đâu không?"
"Thưa ngài?"
Sắc mặt Lauve tối dần, hắn dùng một tay che miệng lại và cúi đầu xuống.
"Hắn đã biết..."
"Sao cơ ạ?"
"Tên khốn đó đã biết, hắn định trừ khử ta..."
Lauve bắt đầu lo lắng, hắn đứng dậy và định rời khỏi phòng.
"Ngài định đi đâu?"
"Ngài không thể đến đó bây giờ! Như vậy quá nguy hiểm!"
Ai quan tâm điều đó chứ, Lauve chỉ lo cho Colline. Hắn sợ Katus sẽ lại hành hạ em bằng những thủ đoạn tàn nhẫn của hắn.
Độc được tẩm trên găng tay Colline.
Lauve đã ngửi thấy mùi lạ, nhưng hắn đã bỏ qua điều đó.
Thật ngu xuẩn.
Elian ngăn Lauve lại, gã đứng chắn trước cửa và chặn đường Lauve.
"Ngài bình tĩnh một chút, chúng ta chỉ cần đợi thêm vài ngày nữa..."
Liệu Colline có sống được thêm vài ngày nữa không? Từ ngày diễn ra lễ hội đến nay đã gần một tuần rồi.
"Ngài muốn tất cả công sức của chúng ta bây giờ trở thành công cốc sao? Ngài không cần ngai vàng nữa à?"
"Ta đâu có cần ngai vàng!"
"..."
"Ta ngay từ đầu đâu có cần ngai vàng!"

Bình luận

  • người dùng

    Cá biết bay

    Hay quá bạn ơi