LiteRead

Ta của nàng - CHƯƠNG 24

Chương 24

Mảnh giấy của Colline bị xé vụn thành từng mảnh nhỏ vương vãi trên bàn. Lauve xoay xoay viên thuốc trong tay, hắn hỏi Elian:
"Thứ gì đây?"
"Là thuốc tránh thai, thưa ngài! Tuy nhiên nó đã bị cấm bán khá lâu rồi!"
"Cái gì?"
"Nó đã bị cấm bán, thưa ngài..."
"Không! Câu trước đó!"
".... Đây là thuốc chống mang thai..."
"Ha.."
Lauve thở hắt ra một hơi, hắn ngả người ra ghế và dùng một tay che mắt.
"Thuốc tránh thai sao...?"
"..."
"Tại sao nó lại bị cấm bán?"
"Nó có tác dụng tránh thai tuyệt đối, nhưng có tác dụng phụ khá nhiều. Dùng thời gian dài sẽ khiến đau đầu, buồn nôn, đãng trí và suy nhược cơ thể. Một vài trường hợp hiếm thì bị dị ứng. Thuốc đã bị cấm lưu hành cách đây vài năm. Hiện nay chỉ có thể thấy một số lượng ít chúng ở chợ đen..."
"..."
"Nếu ngài muốn thì ta có thể làm cho ngài, tất nhiên là một ít thôi..."
"..."
Lauve im lặng mất một lúc lâu, sau đó hắn nói:
"Có thứ gì giúp tránh thai mà không có tác dụng phụ không?"
"Thứ gì dùng nhiều cũng đều có tác dụng phụ cả thưa ngài!"
"..."
"Elian..."
"Vâng!"
"Ngươi có thứ thuốc nào có thể khiến người ta ngất đi và quên hết mọi thứ sau khi tỉnh lại không?"
"Có đó, nhưng tác dụng phụ cũng rất lớn..."
"Càng lớn càng tốt, làm cho ta một ít đi!"
"Vâng, thưa ngài!"
"Mất bao lâu?"
"Có lẽ là hai hoặc ba ngày."
"Được rồi, cố gắng nhanh một chút, ngươi ra ngoài đi!"
Lauve kéo ngăn tủ ra, cầm lên chiếc khăn tay Colline để lại. Nó chỉ là một chiếc khăn tay màu trắng bình thường, chẳng có chút vết tích gì chứng minh đó là đồ của Colline cả. Colline lúc nào cũng dùng mấy thứ đồ màu nhạt, vừa đơn giản trống rỗng, lặng lẽ như tâm hồn của em.
"Thuốc tránh thai sao?"
"Ha ha ha..."
Lauve cười nhẹ, hắn ném viên thuốc vào trong thùng rác rồi ngả người ra ghế.
Tối đó, Lauve đến tìm Colline. Nhưng hắn không vào phòng, hắn ở bên ngoài và nhìn vào tấm rèm cửa đóng kín, đến gần sáng thì trở về. Elian nói hắn nên để ý đến sức khỏe của mình, nhưng Lauve không nghe.
Một kẻ như hắn thì làm sao mà mắc bệnh được cơ chứ?
Thuốc hoàn thành vừa kịp, hắn biết tại sao Colline lại bảo hắn đến vào tối thứ sáu, là vì hôm đó Katus sẽ có việc phải ra ngoại thành. Đó là thời cơ tốt nhất để hai người có thể gặp nhau.
Lauve đến cung của hoàng tử, tấm rèm cửa phòng Colline mở rộng. Hắn liền đẩy nhẹ cánh cửa và nhảy vào phòng.
"Line!"
Colline mừng rỡ, em cười rạng rỡ nhìn hắn, hai gò má em hơi hồng hồng. Nhưng Colline không đứng dậy, em cứ ngồi im trên giường. Phần mắt cá chân bên trái của em bị sưng khá to còn bàn chân bên phải thì chằng chịt vết xước.
"Tốt quá, ta cứ lo ngươi sẽ không đến!"
Lauve không đến gần Colline, hắn đứng cạnh cửa sổ và nhìn em bằng đôi mắt xám đen sâu hun hút. Colline nhẹ nhàng vươn tay về phía hắn, khẽ nói:
"Lại đây nào, Line..."
Lauve nhìn bàn tay của Colline, rồi lại nhìn đôi chân sưng đỏ của em. Hắn không nhúc nhích, còn Colline thì cứ vươn tay về phía không trung như thế.
"Line..."
"Ngươi sao vậy?"
"Lại đây nào..."
Nhưng Lauve không lại gần, hắn cứ đứng đó và nhìn. Được một lúc, Colline thất vọng bỏ tay xuống, em xoa xoa đôi vai nhức nhối của mình rồi nói:
"Ngươi có mang thuốc cho ta không?"
Lauve không trả lời.
"Ngươi không kiếm được thuốc sao?"
Colline lo sợ cắn cắn môi, sau đó em đưa ngón cái lên miệng và bắt đầu gặm móng tay. Mãi đến lúc này Lauve mới lại gần, hắn kéo lấy tay Colline và đặt lọ thuốc vào lòng bàn tay em. Sau đó trong lúc vẫn đang giữ lọ thuốc, hắn nói:
"Người biết nó có tác dụng phụ, đúng chứ?"
"Sao...?"
"Người biết nó có thể khiến có thể người suy nhược...."
"Ta không..."
"Sao người vẫn tiếp tục uống nó???"
"Ta không còn cách nào khác mà!!!"
Colline ủy khuất gào lên, em cúi gằm mặt và giữ lấy chiếc lọ.
"Ta không muốn mang thai, ta không muốn hắn nghi ngờ ta..."
Khó khăn lắm em mới tách mình được khỏi Ruvia, Colline không muốn phải chịu sự giám sát của cô ấy thêm nữa. Nếu Ruvia cứ tiếp tục canh gác khi em ngủ thì Colline sẽ không thể gặp được Lauve. Katus cũng đã nghi ngờ em rồi, Colline không muốn Lauve gặp nguy hiểm.
"Đây là thuốc mê..."
"Sao cơ?"
"Nếu người cho hắn uống chúng, hắn sẽ ngủ thiếp đi và quên mọi thứ khi thức dậy..."
"Thật sao?"
Colline đón lấy lọ thuốc, em xoay xoay nó vài vòng và ngắm nhìn những viên thuốc màu trắng bên trong.
"Lỡ hắn nghi ngờ ta thì sao?"
Lauve cười khẩy.
"Sao ta biết được chứ, người là Thái tử phi cơ mà, người phải biết mình nên làm gì chứ!"
"Line.."
"Ta về đây!"
"Chờ đã! Line!"
Colline vội lao tới giữ lấy Lauve, bất chấp cả cái chân đau và cơ thể yếu ớt. Nhưng Lauve lại tránh được em và nhảy ra phía ngoài cửa sổ, biến mất vào màn đêm.
"A..."
"Đừng có đi mà..."
Colline khuỵn chân ngã quỳ xuống dưới nền đất, em bám hai tay vào bệ cửa và nhìn theo hướng Lauve vừa rời đi.
"Ở cạnh ta thêm một chút nữa thôi mà..."
Colline chống tay bò lên giường, em chui vào chăn và ủy khuất lẩm bẩm:
"Sao ngươi lại né tránh ta, ngươi không thích ta nữa sao?"
Colline dụi dụi mắt, em giấu lọ thuốc xuống góc chân giường bên trong và nhắm mắt ngủ. Gió thổi từ ngoài cửa vào hơi lạnh, em khẽ gọi:
"Ruvia!"
"Ruvia!"
Sau hai lần gọi, Ruvia mở cửa bước vào phòng, cô ấy chạy đến đóng chặt cứa sổ và kéo kín rèm lại. Sau đó cẩn thận dẹm lại chăn cho Colline và chúc em ngủ ngon.
"Chúc ngủ ngon, phu nhân!"
"Ngươi cũng vậy..."

Bình luận

  • người dùng

    Cá biết bay

    Hay quá bạn ơi