LiteRead

Ta của nàng - CHƯƠNG 28

Chương 28

"Nhanh vậy sao..."
Colline ngơ ngẩn nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn những tán cây xanh đang rì rào trong gió. Ruvia nhẹ nhàng khoác thêm cho em một chiếc khăn choàng đỏ bằng lụa, đưa Colline đến chỗ nhà kính ngập tràn ánh sáng. Cô ấy trải một tấm thảm lông ra và để Colline nằng trên đó tắm nắng, trong lúc cô ấy ngồi bên cạnh và bắt đầu đan khăn quàng cổ.
"Ngươi đang làm gì thế, Ruvia?"
"Thần đang đan một chiếc khăn quàng cổ cho người...."
"Cho ta ư?"
"Vâng!"
"Sao ngươi phải làm điều đó?"
"Dạ..?"
"Chà, ý ta là, ngươi không phải một thợ may, cũng không phụ trách vấn đề ăn mặc của ta, vậy sao ngươi phải làm điều này?"
"Thần không quan tâm điều đó, thần chỉ muốn đan một chiếc khăn len và tặng cho người vào mùa đông. Thần biết người không thích lạnh..."
Colline nhìn Ruvia và cười khúc khích, em nhích gần người lại chỗ Ruvia, xoa đầu cô ấy nói.
"Thật ra ngươi không cần phải đối xử tốt với ta như thế..."
"..."
"Ngươi cứ làm bộ thờ ơ như tất cả các hầu nữ khác cũng không sao cả, ta sẽ không nói cho ai đâu..."
"..."
Ruvia im lặng một lúc lâu, cô ấy liếc mắt nhìn những khóm dương xỉ mọc khuất sâu trong góc nhà kính. Sau đó khẽ thì thầm:
"Người có yêu Thái tử không?"
Colline không trả lời.
"Người đã yêu một ai khác ngoài ngài ấy ư?"
"Ta không yêu hắn..."
Ruvia dừng đan, cô ấy quay sang nhìn Colline một cách chăm chú.
"Người đã kết hôn với ngài ấy kia mà?"
"Ta chưa từng yêu hắn..."
"Vậy tại sao người lại đồng ý lấy ngài ấy?"
Colline thở dài, em gục đầu xuống và dùng tay ôm chặt lấy hai tai.
"Đó là lỗi của ta..."
Bả vai Colline hơi run.
"Tại sao người lại không yêu Thái tử?"
"Yêu ư?"
"Ngài ấy rất yêu người..."
Colline run rẩy cắn môi, sau đó em nhào tới chỗ Ruvia, kéo cao hai bên tay áo lên, để lộ ra những vệt thâm tím chằng chịt..
"Hắn đánh ta!!!"
Colline gào lên, nước mắt chảy ra từ khóe mắt em. Em vụng về kéo cao váy để Ruvia xem những vết thương chằng chịt trên cơ thể mình.
"Hắn đã đánh ta..."
"Ta nói rằng ta rất đau... Nhưng hắn vẫn đánh ta..."
"Mỗi lần hắn chạm vào đều khiến ta cảm thấy ghê tởm...."
Đôi môi nhợt nhạt của Colline run rẩy, em lắp bắp nói ra từng chút một những uất ức trong lòng của mình. Sau đó gục đầu xuống và òa khóc.
Hầu tước biết Colline sẽ phải sống trong đau khổ nếu bị gả đến đây.
Katus biết Colline không yêu hắn.
Colline biết Hầu tước không hề yêu thương em...
Tất cả mọi người đều biết Colline bị Katus ngược đãi.
Tất cả mọi người đều biết Katus có qua lại với những người phụ nữ khác.
Tất cả mọi người đều biết Colline đang chết dần trong tuyệt vọng.
Tất cả mọi người đều biết Colline không yêu Katus.
Tất cả mọi người đều biết những gì đang diễn ra...
Và tất cả mọi người đều giả vờ không biết...
"Hắn mà yêu ta sao?"
"Ta hận hắn..."
"Ta hận tất cả các người..."
"Phu nhân..."
"Sao không để ta chết đi..."
Colline càng khóc càng dữ dội, em co người lại thành một khối và run lên bần bật. Ruvia hoảng hốt đỡ lấy em, cố gắng giúp Colline bình tĩnh lại. Nhưng Colline không nghe thấy gì cả, em cứ ngồi gục xuống, hai tay ôm lấy đầu và khóc không ngừng.
"Tại sao không để ta chết đi?"
"Phu nhân, ta xin lỗi, xin người hãy bình tĩnh lại..."
Ruvia lóng ngóng đỡ lấy Colline, cố gắng tách hai bàn tay đang ôm chặt lấy đầu của em ra. Colline hất tay Ruvia ra thật mạnh, em ngước lên nhìn cô ấy bằng khuôn mặt giàn dụa nước mắt. 
"Ta không yêu Katus!"
"Ta sẽ không bao giờ yêu hắn!"
"Sao ta có thể yêu một kẻ như hắn cơ chứ???!!!"
Âm thanh vang vọng chói tai, vang đến từng ngóc ngách trong căn phòng rồi đập vào màng nhĩ của Katus. Hắn đang đứng bên ngoài cửa nhà kính, tay cầm một khóm hoa cẩm chướng vàng chỉ mọc ở phía Tây đế quốc.
Katus im lặng, gương mặt hắn sa sầm và hòa lẫn vào bóng tối. Nhưng Katus không vào bên trong, hắn vứt bó hoa xuống đất và rời đi ngay sau đó.
Những cánh hoa vàng lìa cành rơi tả tơi trên nền đất.
Một lúc lâu sau, Colline ngừng khóc, em cắn chặt răng, vội vã lau sạch hết nước mắt trên mặt, đứng dậy và phủi thẳng lại váy áo. Colline liếc nhìn Ruvia đang thẫn thờ ngồi trên sàn nhà, khẽ nói.
"Về thôi!"
"Dạ?"
"Ta đói rồi!"
"Vâng..."
Ruvia đỡ Colline về phòng, suốt dọc đường cô ấy không dám nói thêm bất kì điều gì. Colline sau khi ăn no thì leo lên giường ngủ, em lờ mờ thiếp đi. Đêm hôm đó trời mưa lớn, Colline lại mộng du, em mơ hồ ngồi dậy và đi ra ngoài. Cửa không khóa, Ruvia vừa đi đâu đó, Colline vô thức đi ra ngoài vườn hoa, em đi trân chần đên đất, nước mưa phủ kín trên mặt em. Colline xoay người nhảy múa, bộ váy của em ướt nước mưa, đuôi váy xoay tròn theo từng nhịp nhảy. 
Colline vừa mới nhảy được một chút thì Ruvia đã vội vã chạy ra kéo em vào. Người em ướt sũng và lạnh ngắt, Ruvia vội vàng khoác một chiếc chăn lên người Colline rồi đưa em vào phòng tắm. Katus đứng ở một góc hơi xa nhìn Colline, hắn không lại gần em mà cứ đứng nhìn mãi như thế.
"Ta sẽ không bao giờ yêu hắn!"
Âm thanh sụp đổ vỡ vụn vang lên trong đầu Katus.

Bình luận

  • người dùng

    Cá biết bay

    Hay quá bạn ơi