LiteRead

Ta của nàng - CHƯƠNG 31

Chương 31

"Không..."
Colline lúng túng nói, em cố gắng kéo dài một chút khoảng cách giữa em và Lauve. Lauve không để tâm chuyện đó, hắn luồn tay vào sau gáy Colline, kéo mặt em lại gần và hôn lên khóe mắt Colline. 
"A..."
Lauve lại giữ lấy tay Colline và hôn lên cổ tay em, sau đó hắn dịch chuyển dần và hôn lên từng đốt ngón tay một. Colline ngơ ngẩn cả người, gương mặt đỏ bừng nhìn Lauve. Lauve lợi dụng lúc Colline đang mơ hồ lại hôn lên hõm vai em, gục mặt vào đó và hít một hơi thật sâu.
"Haaaa...."
Colline rùng mình. Chiếc xe ngựa chạy dần ra khỏi cung điện giữa đêm khuya, đến dừng trước một căn nhà trọ sang trọng trong thành.
"Đến rồi, thưa ngài!"
Lauve nhíu mày, hắn lưu luyến buông Colline ra và giúp em sửa lại cổ áo. Sau đó lại bọc kín áo choàng lên người em. Colline gục đầu vào ngực Lauve, để hắn bế em đi vào trong tiền sảnh sang trọng.
"Ngài cần gì? Thưa ngài!"
"Ta tìm một người tóc đen mắt vàng cam!"
Lauve rút ra một tấm thẻ màu đen có in hình con quạ rồi đặt lên bàn. Bà chủ quán liếc nhìn chiếc thẻ thì mỉm cười rồi chỉ tay lên phía trên.
"Tầng ba, phòng thứ tư bên trái thưa ngài!"
Lauve ôm Colline đi lên tầng, hắn để cho thuộc hạ của mình vào trước rồi mới để cho Colline vào. Selena đang nằm ngủ trên giường, cô ả quay mặt vào trong vào không có dấu hiệu tỉnh giấc. Đây là một căn phòng riêng sang trọng, có tất cả mọi thứ từ phòng để đồ đến phòng tắm. Đồ đạc trong phòng được trang hoàng khá lộng lẫy, có vẻ không phù hợp với những gì mà người ta miêu tả về vẻ thảm hại của Selena.
Trông ả ta vẫn nhàn nhã và sung sướng lắm. Đồ đạc đầy đủ, phòng ốc sang chảnh, còn có cả hầu nữ đi cùng.
Một hầu nữ mà Colline từng thấy ở cung Thái tử, kẻ lần trước tiếp tay cho Selena đầu độc Colline, ả ta đã bị đánh thuốc mê và đang nằm sóng soài trên sàn.
"Có vẻ Katus không ở đây, mà hôm nay hắn cũng không ở trong dinh thự..."
"Hắn lại bị điều đi bắt cướp ở ngoại thành rồi, sẽ không có thời gian làm phiền người đâu!"
"Thật tốt!"
"Người muốn xử lý chúng như thế nào?"
"Xử lý ư?"
"Tất nhiên rồi, ta mang người đến đây để người trút giận mà! Cứ làm bất cứ điều gì người muốn!"
"Trút giận ư?"
"Người không định trừng phạt chúng sao?"
Lauve thả Colline xuống rồi nhìn em bằng đôi mắt nghi hoặc. Hắn cảm thấy khó chịu khi Colline cứ thờ ơ với những kẻ muốn hại em như thế, nếu như Colline không đòi đi cùng thì hắn đã sớm giết những kẻ này luôn rồi.
"Nếu người không có ý kiến gì thì ta sẽ giết chúng..."
"Đừng!"
"!!!"
"Nếu ngươi giết bây giờ, hắn nghi ngờ ngươi thì phải làm sao?"
"Đừng lo, ta sẽ xử lý thật sạch sẽ, không để lại dấu vết nào hết..."
"Không!! Không được, vậy vẫn nguy hiểm lắm..."
Colline giữ chặt lấy tay Lauve, ngăn không cho hắn lại gần Selena.
"Người đùa ta đấy à? Người bảo muốn đi theo để đích thân trừng phạt ả ta cơ mà?"
"Ta... ta chì muốn ở cạnh ngươi thôi... ta không cần trừng phạt ai hết... Ta sợ ngươi gặp nguy hiểm..."
Gương mặt đang nhăn nhó vì tức giận của Lauve bỗng dãn ra, hắn nắm lấy tay Coline và kéo em lại gần.
"Người lo cho ta sao?"
"Ừm..."
"Nhưng người thật sự không muốn trừng phạt chúng sao?"
Chúng có thể sẽ thông đồng với Katus để làm hại ta đó..."
Lauve ghé sát vào tai Colline và thầm thì, Collinr cắn cắn môi, em do dự suy nghĩ một lúc rồi nói:
"Ta... ta sẽ suy nghĩ thêm một chút..."
"Được!"
Lauve vui vẻ ôm lấy eo Colline, đỡ em ra ngoài. Trong lúc Colline đang bước dần ra ngoài cửa, hắn quay đầu lại liếc mắt với thuộc hạ.
Và tên thuộc hạ đó gật đầu.
Colline không biết điều đó, vì Lauve đã vội bế em lên và rảo bước ra phía cửa, leo lên xe ngựa quay trở về cung điện.
"Ngươi thực sự định giết Selena sao? Cả hầu nữ của cô ta nữa..."
"Bất kỳ ai dám làm hại người đều phải chết!"
Colline ngồi trong lòng Lauve, chui người trong lớp áo choàng lông dày dặn. Cho dù là mùa hè nhưng ban đêm ở đây vẫn rất lạnh, nhất là sau khi trời vừa mới mưa. Cơ thể yếu ớt của Colline chẳng đủ sức chống lại thời tiết, nên Lauve lúc nào cũng phải quấn em trong một lớp áo lông thật dày.
Em nhẹ nhàng xoa đầu Lauve, những ngón tay gầy mảnh chạm vào má hắn. Lauve ôm lấy tay em, dụi đầu vào lòng bàn tay và hôn nhẹ lên cổ tay. Colline không rụt tay lại, em rụt rè nhìn Lauve đang vén cao tay áo của em lên và hôn lên những vết bầm mờ nhạt. Được một lúc, Lauve nghiến răng nói:
"Sao hắn dám làm thế với người chứ?"
"Ta còn chưa từng dám làm tổn thương một sợi tóc của người, sao hắn dám đánh người ra nông nỗi này chứ?"
"Tên khốn đó..."
"Ta muốn hắn hết không toàn thây, đầu lìa khỏi cổ, tay chân nát vụn, đến lúc đó ta sẽ móc mắt hắn ra đem về cho chim ăn..."
"Line..."
"Chỉ có người được gọi ta như thế mà thôi..."
"Chỉ có người được phép ra lệnh cho ta, chỉ có người được phép chạm vào ta, chỉ có người có thể khiến ta khuất phục..."

Bình luận

  • người dùng

    Cá biết bay

    Hay quá bạn ơi