LiteRead

Tái sinh cấp max, Ma Vương trở lại - CHƯƠNG 2

Ta muốn về Trái Đất

Ma giới – Bên trong thành Ma Vương.
Một ma vật mặc giáp sắt đang lao vội về phía đại điện với vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng.
Tuy hắn mang hình dáng con người, nhưng chỉ có một con mắt, đầu mọc hai chiếc sừng sắc nhọn, trông vô cùng kinh dị và đáng sợ.
Hắn chính là đại tướng quân của Ma giới – Ka Long, một ma vật cấp chín, tương đương Dị Năng Giả cấp 90 của loài người, những cường giả từng bỏ mạng dưới tay hắn nhiều không đếm xuể.
Thế nhưng, cho dù mạnh mẽ đến vậy, hắn cũng chỉ có thể quỳ giữa trung tâm đại điện mà thôi.
Không chỉ có hắn, khắp đại điện còn đầy rẫy những ma vật khác, chúng đều là công tước, thủ lĩnh đến từ khắp nơi trong Ma giới, tất cả đều từ cấp bảy trở lên.
Một đội ngũ hùng mạnh đến vậy, vậy mà tất cả đều đang cam tâm tình nguyện quỳ rạp trong điện.
Có thể khiến chúng làm như vậy... chỉ có duy nhất một người – Ma Vương!
Một luồng ma khí hùng hậu đột ngột tràn vào đại điện, khiến mọi sinh vật bên trong nghẹt thở, tất cả ma vật đều cúi rạp xuống không dám ngẩng đầu lên, bọn họ biết rằng Ma Vương đã tới.
Quả nhiên, trên vương tọa bắt đầu hội tụ một đoàn sương đen, bên trong sương mù ẩn hiện ánh sáng đỏ máu lạnh lẽo.
Khi sương mù tan đi, Ma Vương mặc giáp đỏ chói ngồi vững chãi trên ngai vàng, một tay chống cằm, toàn thân tỏa ra khí thế áp đảo tuyệt đối, chỉ cần nhìn thôi cũng khiến người ta rùng mình.
“Hôm nay, ta triệu tập tất cả các ngươi đến đây chỉ vì một chuyện...”
Giọng nói uy nghiêm ấy vang vọng khắp đại điện, một số ma vật thậm chí còn run lên vì sợ hãi.
Nhưng Ka Long thì lại nóng máu lên, hắn gần như đoán được Ma Vương sắp nói điều gì.
Triệu tập tất cả cường giả của Ma giới đến Ma Vương thành, chỉ có thể là vì chuyện đó, phản công Trái Đất!
Từ khi Trái Đất bước vào thời đại dị năng thức tỉnh, các đợt tấn công của ma vật trở nên ngày càng khó khăn, thậm chí sau đó còn bị ép phải rút về quanh khu vực khe nứt không gian hoạt động.
Giờ đây, khi đã tập hợp toàn bộ sức mạnh của Ma giới, nếu cùng lúc phát động tổng công kích, chắc chắn có thể phá vỡ phòng tuyến của loài người!
Nghĩ đến đây, hắn siết chặt nắm đấm, máu trong người hắn sôi sục, làn da cũng đỏ lên, toàn thân tràn ngập sự phấn khích.
Nhưng Ka Long lại không ngờ, những lời tiếp theo của Ma Vương lại lập tức dội một gáo nước lạnh vào sự nhiệt huyết của hắn.
Ma Vương chậm rãi cất tiếng:
“Ta gọi các ngươi đến đây là để nói rằng, ta muốn quay lại Trái Đất.”
Lời vừa dứt, cả đại điện sững sờ, tiếng xì xào bùng nổ như ong vỡ tổ.
Ngay cả đại tướng quân Ka Long cũng sửng số, hắn không ngờ Ma Vương không phải muốn đánh chiếm Trái Đất, mà lại muốn quay về, dù biết rằng Ma Vương từng là con người, nhưng rõ ràng giờ đây Ngài ấy đã có được tất cả trong Ma giới, vì sao còn muốn trở lại thế giới loài người?
Mà người đang ngồi trên ngai vàng kia, Ma Vương hiện tại, là cái tên khiến vạn vật khiếp sợ, chính là La Tu.
Chính là kẻ năm xưa từng bị bạn gái và anh em phản bội, bị đội trưởng hãm hại, cuối cùng chết thảm dưới móng vuốt ma vật.
Ba vạn năm đã trôi qua, trong ba vạn năm ấy, anh cắn răng chịu đựng, không ngủ không nghỉ, từng giây từng phút nuốt chửng vô số ma vật, chỉ để khiến bản thân ngày càng mạnh hơn.
Sau khi nuốt chửng cả vị Ma Vương tiền nhiệm, hiện tại hắn đã trở thành kẻ mạnh nhất Ma giới, không còn sinh vật nào có thể lay chuyển ngôi vương của hắn.
Thế nhưng, việc được đám ma vật phục tùng quỳ gối trước mặt, cũng chẳng thể khiến La Tu cảm thấy thỏa mãn, ngày qua ngày chỉ toàn là chém giết không ngừng, cộng thêm khung cảnh u ám chết chóc của Ma giới, tất cả đã khiến anh chán ngấy cái cuộc sống hiện tại.
Vốn dĩ ngay từ đầu, La Tu chỉ dựa vào niềm tin phục thù để gượng ép bản thân sống sót ở nơi đây, giờ đây khi anh đã trở thành sinh vật mạnh nhất Ma giới, thì nơi này chẳng còn chút giá trị lợi dụng nào với anh nữa.
Huống hồ, ngoài việc phục thù, La Tu thực sự rất nhớ thế giới loài người, trong suốt 3 vạn năm qua, anh chưa từng được ăn lại một món ăn nào thuộc về nhân loại, dù là món giản đơn nhất, hiện giờ một gói mì tôm bình thường thôi cũng đã là ước mơ xa xỉ với anh rồi.
Ấy vậy mà đám ma vật lại hiểu sai hoàn toàn ý của La Tu, tưởng rằng Ma Vương muốn quay lại Trái Đất để ăn mỹ thực nhân loại, bọn chúng vội dâng lên vài tàn thi của những dị năng giả loài người, mời anh "dùng bữa".
La Tu vừa thấy đã nổi trận lôi đình, tiện tay chộp lấy một cái đầu người rồi ném thẳng vào mặt Ka Long.
“Ông đây đâu có cần cái thứ này?! Ông muốn ăn đồ ăn bình thường của loài người cơ! Thịt heo kho miến! Gà hầm nấm! Mì tôm cũng được!!”
Nhìn La Tu đang đứng trên ngai vàng giận dữ gào thét, đám ma vật lại một lần nữa hiểu sai ý, bọn chúng tưởng rằng Ma Vương muốn "đại tiệc tối thượng" đỉnh cao của loài người!
Một bữa tiệc được tạo thành từ mười dị năng giả loài người cấp cao nhất – tuyệt phẩm khó có được!
“Ma Vương Ngài yên tâm! Cho dù Ngài muốn ăn nhân loại cấp độ nào, chúng thần cũng sẽ bắt về hết cho Ngài!” lũ ma vật rối rít cam đoan.
Với chúng, ngoài việc nuốt chửng lẫn nhau, nguồn thực phẩm duy nhất còn lại chính là loài người đến từ Trái Đất, và với chúng, con người càng mạnh càng ngon miệng.
La Tu nhìn đám sinh vật hoàn toàn chẳng thể hiểu nổi mình, chỉ biết ôm đầu bất lực “Nếu không có đồ ăn bình thường thì chí ít cũng phải có một người để ta yêu thương chứ”
Lời còn chưa dứt, cửa đại điện đột ngột mở ra – một nữ ma vật với vóc dáng gợi cảm bước vào, khiến đám ma vật phía dưới chảy cả nước miếng. Cô ta bước lên, cất giọng nói “Ma Vương đại nhân, chẳng lẽ có được trái tim của Elise này còn chưa đủ sao? Chẳng phải người yêu của Ngài chính là thần thiếp đây ư? Vậy mà Ngài còn muốn đi tìm người phụ nữ khác, thật quá đáng!”
Vừa nói, hàng chục con mắt trên gương mặt Elise đồng loạt rơi lệ, cùng lúc đó, mấy cái xúc tu như chân nhện trên người cô ta cũng vung vẩy khắp nơi.
Cảnh tượng này khiến La Tu hóa đá tại chỗ.
Elise tiếp tục bày ra vẻ e thẹn nũng nịu, vừa lả lơi bước tới vừa nói sẽ tận tình hầu hạ Ma Vương, khiến La Tu sợ đến mức lập tức bùng phát khí thế uy áp của Ma Vương, cảnh cáo cô ta nếu dám đến gần anh sẽ giết cô ta ngay lập tức.
Thế nhưng, Elise chẳng mảy may quan tâm đến lời đe dọa, từ rốn phun ra một chuỗi tơ nhện quấn lấy tay La Tu, rồi cả người cô ta nhún theo sợi tơ bật thẳng tới.
Cô ta ngồi lên người La Tu, nũng nịu đòi ôm đòi hôn, như thể đã “ăn chắc” anh rồi.
Đám ma vật bên dưới thì nhìn đến phát thèm, ánh mắt ai nấy đều đỏ hoe vì ghen tị.
Elise là nữ vương xinh đẹp nhất Ma giới, ai mà chẳng muốn có được tình yêu của cô ta chứ?
Chỉ có La Tu là không muốn một tí nào cả, trong mắt anh, cái tên Ka Long mặt một mắt kia có khi còn đáng yêu hơn Elise.
Anh như sắp phát điên đến nơi, chỉ muốn quay về Trái Đất ngay lập tức, anh tung một cú đá bay Elise ra xa.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của đám ma vật, anh phất mạnh chiếc áo choàng của mình, nghiêm nghị nói với phía dưới “Quyết định của ta, không ai được phép can thiệp! Từ hôm nay, ta sẽ trở về Trái Đất. Các ngươi cứ ngoan ngoãn ở lại Ma Giới làm tốt việc của mình đi! Gọi Ma Hồng đến, chuẩn bị nghi thức trở về Trái Đất cho ta!”
Mặc cho lũ ma vật phía dưới khuyên ngăn thế nào, La Tu vẫn một lòng muốn quay về Trái Đất, mối hận kéo dài mấy vạn năm này, tuyệt đối không thể lay chuyển.
Ban đầu, La Tu định thông qua khe nứt không gian tự nhiên để quay về, nhưng anh phát hiện hệ thống của mình lại từ chối cho anh đi qua, điều này khiến anh vô cùng bức bối.
Chuyện này chẳng khác nào có người ban cho ngươi sức mạnh báo thù, nhưng lại đặt ra điều kiện duy nhất là không được báo thù, là ai mà chịu nổi cơ chứ?
Nhưng chút khó khăn nhỏ nhoi ấy không thể cản nổi anh, anh đã lật tung tất cả cổ thư trong Ma Giới, cuối cùng cũng tìm được một phương pháp mở ra khe nứt không gian để quay về Trái Đất!
Hiện giờ anh không chỉ là kẻ mạnh nhất ở Ma Giới, mà ngay cả ở Trái Đất, cũng không ai có thể sánh ngang, hễ nghĩ đến việc sắp được trở về để báo thù những kẻ đã phản bội và tổn thương mình, anh lại phấn khích đến run cả người.
Anh bước lên tế đàn nơi nghi thức sắp được cử hành, một đám ma vật theo sát phía sau, vẫn đang quyến luyến không nỡ rời mà khuyên nhủ bên tai.
Giờ đây mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi, thời cơ cũng đã chín muồi, sao anh có thể tiếp tục ở lại nơi này chứ.
Không màng lời khuyên can, anh cởi bỏ bộ giáp trên người, bước lên từng bậc thềm, tiến thẳng đến trung tâm tế đàn.
Lúc này, Ma Hồng - đại pháp sư số một Ma Giới đã chờ ở đây từ lâu, vì đảm bảo an toàn cho khe nứt, hắn đã thử nghiệm hơn mười vạn lần.
Nhưng khi phải thực sự tiến hành nghi thức cho Ma Vương, hắn vẫn không kìm được mà đổ mồ hôi lạnh đầm đìa.
“Bắt đầu đi!” La Tu lạnh lùng ra lệnh, ánh mắt không rời khỏi tâm tế đàn.
Ma Hồng siết chặt quyền trượng trong tay, bắt đầu tụng niệm chú ngữ, ngay lập tức trung tâm tế đàn bùng nổ ra một luồng năng lượng mạnh mẽ, một khe nứt không gian dần dần bị xé toạc ra.
Nhìn thấy khe nứt ấy, ánh mắt La Tu tràn đầy phấn khích.
“Cuối cùng! Ba vạn năm rồi, cuối cùng ta cũng có thể trở về!”
La Tu phất tay mở bảng hệ thống.
Ký chủ: La Tu
Cấp độ:
Ma khí: Cấp mười, chín vạn
Quyền năng: Nuốt chửng vạn vật, hấp thụ linh hồn, điều khiển thuộc tính, gieo rắc sợ hãi…
Vừa nhìn đến đây, toàn thân La Tu bộc phát ma khí mạnh mẽ, ngay tức khắc kích hoạt toàn bộ ma thạch xung quanh, mở toang khe nứt nối Ma Giới và Trái Đất.
Nhìn thấy Ma Vương thật sự sắp rời đi, Ka Long vô cùng không nỡ, nếu Ma Vương đi rồi, e rằng Ma Giới sẽ lại rơi vào thời kỳ loạn lạc chia năm xẻ bảy.
Bên cạnh hắn, Elise cũng đau lòng tột độ, từng con mắt nhỏ rơi lệ màu xanh lục.
Nghe tiếng đám ma vật không nỡ xa rời phía sau, trong lòng La Tu cũng dâng lên một tia không nỡ, dù sao thì suốt mấy vạn năm qua, chính đám quái vật này đã cùng anh vượt qua mọi thứ, bọn chúng cũng thật sự rất trung thành với anh.
La Tu chậm rãi quay đầu, định bụng sẽ tạm biệt bọn chúng thật đàng hoàng, nhưng đúng lúc ấy, anh lại thấy bụng của Y Lị Tư bắt đầu tiết ra tơ nhện, cảnh tượng này khiến anh gần như sụp đổ, gương mặt lập tức trở nên vặn vẹo dữ tợn.
Ngay lúc đó, Elise còn định theo La Tu về Trái Đất để "phục vụ" anh.
“Ma Vương đại nhân! Elise nguyện làm trâu làm ngựa, theo người về Trái Đất hầu hạ, chúng ta sẽ ẩn cư nơi sơn lâm, làm đôi thần tiên quy ẩn sống những ngày tháng ngọt ngào vui vẻ!”
Nghe đến đây, La Tu bị dọa cho hồn vía lên mây, chẳng buồn quay đầu, lao thẳng vào khe nứt không gian.
Bất chấp tiếng gọi tha thiết phía sau, hắn vẫn không quay đầu, dứt khoát lao thẳng vào không gian loạn lưu.
Sau ba vạn năm sống tại Ma Giới, lần này quay về, ngoài báo thù ra anh không còn mục đích nào khác, anh chỉ hy vọng Trái Đất vẫn là Trái Đất, để vừa đặt chân xuống là có thể kiếm một quán ăn và ăn một bữa thỏa thuê.
Nhưng đúng lúc ấy, giọng nói máy móc lạnh băng của hệ thống vang lên:
“Phát hiện ký chủ đang vượt qua khe nứt không gian trái phép. Yêu cầu lập tức dừng lại, nếu không hệ thống sẽ tiến hành biện pháp cưỡng chế!”

Bình luận