LiteRead

Xuyên Sách Thành NPC - CHƯƠNG 3

Chỉ Phúc Vi Hôn (Tiếp Tục)

Sáng hôm sau, sau khi rửa mặt chải đầu xong xuôi, Kỳ Yên Nhiên đích thân vào bếp mang tổ yến đã dặn hạ nhân hầm từ hôm qua, đem đến phòng của Phó Phẩm Vận. Vừa bước vào đã thấy nàng ta đang cẩn thận vẽ chân mày, lại nhìn lớp trang điểm tỉ mỉ kia… Đúng là không mong gì với Thủy Tiên Vương gia mới là lạ.

"Biểu muội, tỷ biết hôm nay muội vất vả rồi. Đây là tổ yến mà tỷ bảo người hầm riêng cho muội. Mau lại nếm thử một chút, mỹ nhân như muội thì nhất định phải được nuôi dưỡng tốt mới đúng."

Lời nói trái lương tâm của Kỳ Yên Nhiên tuôn ra trơn tru như nước chảy, chỉ là làm khổ cái dạ dày bé nhỏ của cô, chịu đựng sự buồn nôn từng cơn.

"Hệ thống: Ký chủ nói lời trái lòng như vậy không đau tim sao?"

Cái hệ thống chết tiệt này ở đâu cũng chui ra được. Sáng sớm không ngủ đi còn lải nhải. Kỳ Yên Nhiên chẳng thèm đáp, chỉ âm thầm khinh bỉ nó trong lòng.

"Biểu tỷ làm vậy… Vận nhi thật sự không dám nhận. Biểu tỷ cũng biết, mẫu thân quá cố của muội thương muội lắm. Những năm nay muội cũng sống trong phủ Tể tướng, nên chuyện của biểu tỷ cũng là chuyện của vận nhi."

Biết nói lời hay rồi sao? Hôm qua ai nói mình thân phận thấp, nào là không tiện, nào là khó xử, nào là kiêng kỵ, chết sống không chịu giúp? Cái bạch trà này có biết xấu hổ không vậy? Sao truyện và hệ thống này toàn là những kẻ không biết liêm sỉ thế?

"Biểu muội là người một nhà, không cần khách sáo. Tỷ biết muội tốt với tỷ là đủ rồi, tỷ vui lắm."

Phải rồi, uống xong thì mau tới vương phủ. Kỳ Yên Nhiên còn định diễn tiếp một màn kịch nữa, không thể lãng phí tiềm năng diễn xuất của mình được.

Không lâu sau, hai người rời phủ Tể tướng, đi thẳng tới vương phủ.

Tới nơi, nha hoàn đi theo gõ cửa, một lúc sau có tiểu đồng trong phủ ra mở. Sau khi trình bày lý do, tiểu đồng dẫn hai người vào tiền sảnh, sắp xếp ổn thỏa rồi đi mời Vương gia.

Khi đang đợi Thủy Tiên Vương gia, hạ nhân trong phủ đã dâng trà lên cho hai vị cô nương. Dù sao cả hai cũng là người quen lâu năm.

Phó Phẩm Vận là tâm can bảo bối của Vương gia, điều này ai cũng biết. Ngoài nàng ta ra, Cửu Vương gia gần như không nhìn đến cô nương nào khác. Nhưng cũng thật kỳ quặc, tiểu thư Phó gia lại cứ lạnh nóng bất định với Vương gia, khiến người ta khó nắm bắt.

Mà… ai bảo Vương gia nhà mình thích nàng ta, đâu phải bọn hạ nhân cưới vợ đâu, chủ nhân vui là được.

So với nàng Phó, tiểu thư Kỳ gia tuy hay gây chuyện thật, nhưng cũng rất đáng yêu. Chắc là do từ nhỏ được chiều quá, nên mới thành ra như vậy. Chứ nói thật, nếu Vương gia và tiểu thư Kỳ gia ở bên nhau, có khi lại hợp hơn ấy chứ. Về nhan sắc thì tiểu thư Kỳ gia nhìn thuận mắt hơn nhiều.

Phó tiểu thư đẹp thì đẹp, nhưng kiểu nhỏ nhẹ dịu dàng, còn tiểu thư Kỳ gia đúng là tuyệt sắc giai nhân, nếu tính tình tốt chút nữa thì quá hoàn hảo rồi.

"Hệ thống: Báo cáo ký chủ, hạ nhân trong phủ khen ngài đẹp hơn biểu muội."

"Quả nhiên là vương phủ, đến hạ nhân cũng có mắt nhìn!"

Nghe hệ thống báo vậy, Kỳ Yên Nhiên cười híp mắt. Đàn bà con gái mà, ai chẳng thích nghe lời hay ý đẹp.

"Nhưng họ cũng nói ngài quá biết gây chuyện."

"Tch, đúng là không có mắt thẩm mỹ. Ta đây gọi là tính cách hoạt bát, biết chưa? Biết thưởng thức không đấy? Thôi, biến ngay đi. Lát nữa Cửu Vương gia tới mà ta cần giúp, lúc đó hẵng xuất hiện, giờ thì cút đi dưỡng điện trước!"

Hệ thống mà không lảm nhảm vài câu là khó chịu sao? Không biết kiếp trước nhà thiết kế nó có bị câm không mà sinh ra cái hệ thống lắm lời như vậy.

Hệ thống vừa mới “ngủ” không lâu, Thủy Tiên Vương gia đã bước vào. Quả nhiên không phụ cái tên "thủy tiên", dáng đi cũng đủ khiến người khác khó diễn tả.

Vào tới tiền sảnh, Phó Phẩm Vận cố nén niềm vui trong lòng, từ từ đứng dậy hành lễ:

"Thần nữ tham kiến Vương gia."

Kỳ Yên Nhiên cùng nàng ta cùng hành lễ.

"Vận nhi mau đứng lên."

Ấy chà, Kỳ Yên Nhiên đứng bên cạnh thấy mà buồn nôn. Vương gia mặt thì vẫn lạnh như tiền, nhưng chắc trong bụng đang vui như mở hội vì đây là lần đầu tiên Phó Phẩm Vận chủ động đến tìm.

Còn cô thì sao? Gãy cả cổ vẫn không được cái liếc mắt. Cái tên đàn ông đáng chết này, chỉ liếc cô bằng ánh mắt bên khóe rồi hờ hững nói:

"Đứng lên đi."

Thấy chưa, chuẩn bài tiêu chuẩn kép. Có mặt mũi mà nói phụ nữ hai mặt? Đàn ông mới là tổ sư của tiêu chuẩn kép đấy.

Sau khi đứng dậy, Kỳ Yên Nhiên nhanh chóng ngồi xuống, nhấc tách trà lên định yên vị thưởng thức vở diễn của "nữ vương bạch trà" và Thủy Tiên Vương gia, mong rằng mình không cười ra tiếng.

"Vương gia, hôm nay vận nhi tới là vì chuyện của tỷ tỷ. Vận nhi biết tỷ tỷ tính tình nghịch ngợm, nhưng dù sao cũng là tỷ tỷ của muội. Vận nhi tin lần này tỷ tỷ sẽ thay đổi. Hy vọng Vương gia đừng vì chuyện từ hôn mà tức giận nữa, tha cho tỷ tỷ lần này. Dù sao, bị từ hôn là chuyện buồn, tâm trạng không tốt cũng là điều dễ hiểu."

Kỳ Yên Nhiên rốt cuộc đã hiểu, bạch trà nữ vương này là chuyên gia dẫm lên cô mà đi. Nếu còn chút tình nghĩa tỷ muội, sao có thể nói nhẹ chuyện từ hôn như vậy, lại còn dám nói cô "tính tình nghịch ngợm" trước mặt bao người?

Không hổ danh là nữ vương bạch trà. Nhưng Kỳ Yên Nhiên đâu phải loại mềm yếu? Cứ đợi mà xem.

"Vận nhi đã cầu tình, vậy bản vương xem như nể mặt vận nhi, tha cho một lần. Mong Kỳ tiểu thư tự biết điều."

"Vận nhi thay mặt tỷ tỷ cảm tạ Vương gia."

Cái dáng vẻ đáng thương ấy thật dễ làm người ta mềm lòng nếu không biết rõ nàng ta là ai. Kỳ Yên Nhiên thầm rủa nguyên chủ là đồ ngốc, đấu không lại cái bạch trà này, nên mới chưa lên sân khấu đã bị tiễn.

Thôi thì, nếu có người thích làm bạch trà, vậy Kỳ Yên Nhiên cô sẽ làm một người… hái trà vậy.

"Thái Nguyệt, đưa biểu tiểu thư về phủ Tể tướng trước. Ta có chuyện cần thảo luận với Vương gia."

Kỳ Yên Nhiên quay đầu dặn dò nha hoàn.

"Biểu tỷ…"

"Đừng lo, vận nhi. Tỷ cảm ơn muội. Nhưng hôn ước giữa tỷ và Vương gia đã hủy, có vài chuyện cần phải nói rõ. Muội cứ để Thái Nguyệt đưa về trước, tỷ về sau. Tin tỷ, tỷ biết phải làm sao."

Nói một tràng không kẽ hở khiến Phó Phẩm Vận chẳng thể bắt bẻ được gì, đành lưu luyến theo nha hoàn rời khỏi vương phủ.

Bình luận