LiteRead

Xuyên Sách Tới Thời Đại Tinh Tế - CHƯƠNG 4

Người Được Cô Cứu

Sau sự cố nổ xe, Lục Trạm được đưa đến bệnh viện để điều trị chấn thương, còn Tô Diệp Hân thì bị mời đến phòng giám thị để tường trình.

Đối diện với hàng loạt câu hỏi dồn dập, cô vẫn bình tĩnh kể lại toàn bộ diễn biến.

Khi một vị giáo quan hỏi:
“Lúc đó em không hoảng loạn à? Làm sao em biết phải mở khóa thoát hiểm?”

Cô đáp gọn:
“Trước đây em có đọc sách hướng dẫn an toàn của xe tự hành.”

Đám người lớn nhìn nhau, biểu cảm phức tạp.
Một tiểu thư yểu điệu như cô lại là người duy nhất giữ được bình tĩnh, thậm chí còn cứu người. Điều này khiến bọn họ phải đánh giá lại cô.

Tô Diệp Hân biết, đây chính là thời điểm thay đổi hình tượng.

**

Hai ngày sau, Lục Trạm xuất viện.

Người này tính tình lạnh lùng, luôn giữ khoảng cách với người khác. Dù vậy, anh vẫn tìm đến cô để nói một câu:
“Cảm ơn.”

Chỉ hai chữ, không thừa không thiếu, nhưng là lần đầu tiên người trong truyện mà cô từng đọc thốt ra lời này sớm đến vậy.

Tô Diệp Hân không vì thế mà mừng rỡ.

Cô biết, Lục Trạm không phải nhân vật dễ chạm vào. Anh là kiểu người sống lý trí, có ân báo ân, có oán trả oán. Lúc này, anh chấp nhận nợ cô một lần – vậy là đủ.

“Không cần cảm ơn,” cô nói, “Chỉ là em không muốn đứng nhìn người khác chết.”

Lục Trạm nhíu mày, dường như có điều muốn hỏi, nhưng rồi lại im lặng.

**

Từ sự cố đó, cái tên Tô Diệp Hân bắt đầu xuất hiện trên diễn đàn nội bộ trường học.

“Có ai thấy không? Tô Diệp Hân không phải bình hoa như trước giờ vẫn nghĩ!”
“Nghe nói cô ấy kéo cả Lục Trạm ra khỏi xe nổ?”
“Đáng ngưỡng mộ thật đấy, tôi chịu!”

Cô không quan tâm lắm đến những bình luận này, bởi vì điều cô cần không phải danh tiếng, mà là tư cách để sống sót.

**

Sau khi tan học hôm ấy, có một nam sinh lạ mặt đến chặn đường cô. Người này tự xưng là học viên lớp cơ giáp, tên Triệu Vũ.

“Chào bạn, tôi nghe nói bạn có thể ứng biến rất tốt trong tình huống khẩn cấp. Chúng tôi đang thiếu người cho đội mô phỏng chiến đấu, bạn có hứng thú không?”

Cô nhướn mày. “Tôi không có kỹ năng điều khiển.”

“Không sao, bạn có thể làm phụ tá chiến thuật. Mỗi đội đều cần người phân tích, phối hợp.”

Tô Diệp Hân nhìn ánh mắt sáng lên của Triệu Vũ, trầm ngâm một lát rồi gật đầu.
“Được, tôi thử.”

**

Cô biết, đây không chỉ là một lời mời tham gia mô phỏng – mà là cơ hội để tiếp xúc thế giới của các nhân vật chính.

Muốn thay đổi số phận trong cuốn truyện này, chỉ có một con đường: bước vào trung tâm vòng xoáy.

Bình luận